Tặng Hoài
Một người nhớ trộm một người
Một người lặng lẽ, một người thầm yêu
Một người lo lắng bao nhiêu
Vẹn toàn đôi ngã, ít nhiều bền lâu.
Hai người vui vẻ bên nhau
Liệu chăng có một lòng đau vẫn cười?
Bạn ơi ta cũng con người
Cũng yêu, cũng ghét, cũng thương nhớ nhiều!
Nên chăng để có tình yêu,
Một người bỏ lại một người thương đau
Một người lặng lẽ, một người thầm yêu
Một người lo lắng bao nhiêu
Vẹn toàn đôi ngã, ít nhiều bền lâu.
Hai người vui vẻ bên nhau
Liệu chăng có một lòng đau vẫn cười?
Bạn ơi ta cũng con người
Cũng yêu, cũng ghét, cũng thương nhớ nhiều!
Nên chăng để có tình yêu,
Một người bỏ lại một người thương đau
Bài thơ này tôi viết tặng cho "tình địch" của tôi, đó cũng là một trong những người bạn của tôi. Nhóm chúng tôi có tổng cộng 5 người, bao gồm Hoài - Thương - Hằng - Bích - Nga - Dương (tôi), lúc tôi làm bài thì chưa ai biết tôi có ý định gì với MT2, bởi lúc này tôi chơi thân với một người khác và hầu như không biểu hiện là mình để ý ai trong nhóm, thậm chí chuyện tôi đã chia tay MTĐ cũng chỉ có Sao Mai và Hiền đoán ra được chứ tôi chưa nói cho ai biết nên tất cả mọi người cũng đều đinh ninh là tôi đã có người yêu rồi. Nên khi tôi đưa bài thơ này cho Hoài thì cậu ta chỉ cười khẩy và tỏ vẻ không quan tâm lắm, nhưng cậu ta nên hiểu bài thơ như một lời xin lỗi của tôi dành cho Hoài, đây cũng là lời "tuyên chiến" đầu tiên tôi đưa ra bởi không lâu sau khi bài thơ này ra đời tôi chính thức tuyên bố mình thích MT2 trong một cuộc họp nhóm (không có mặt MT2 trong cuộc họp này nhưng Hoài thì có tham dự) và tôi cũng tuyên bố ngay trước khi rời mái trường cấp III tôi sẽ ngỏ lời với MT2. Gần một tháng sau thì kỳ thi tốt nghiệp đến, ngày 31-5 là ngày thi cuối cùng của chúng tôi, đó cũng là ngày cuối cùng chúng tôi đến trường với tư cách là học sinh của trường, và chiều hôm đó cũng là lần hẹn đầu tiên của tôi và MT2. Đây cũng là một điều rất bất ngờ cho mọi người bởi khi còn đi học thì MT2 là người cùng lớp mà tôi ít thân thiện nhất dẫu rằng chúng tôi cùng trong một nhóm.
Chủ đề:
Nhật ký của tôi,
Thơ của tôi,
Kỷ niệm cấp III,
Mối tình hai,