Đang tải dữ liệu...

Không đề 6

Ngày 19 tháng 7 năm 2008 0 bình luận Trương Chương Dương

Thế là thôi tất cả chấm hết rồi
Vĩnh biệt thời học sinh, vĩnh biệt thời thơ dại
Kẻ ra đi, người lấm tay bùn từ đó
Bước ra đời vất vả, gian lao.

Chia tay nhau có chi buồn hơn thế
Bước chân người quen cũ có về quê
Biết sao nữa, người sang nơi xa ấy
Mãi vui đùa liệu có nhớ tên em!
Liệu có còn mang theo điều thề hẹn
Hay rơi rồi theo cơn gió mới lên.


Bút bồn chồn, còn có dịp cầm tay?
Hay cái cuốc cái cày mãi bên người lam lũ
Những nụ cười trên mặt người bạn cũ
Liệu còn tươi như hoa nắng ngày xuân!
Liệu còn vui như những lần ta đến
Còn rộn ràng vẫn giữ nhịp bước chân?
Hay vẫn mãi cứ cúi đầu cày xới
Chẳng đưa tay để vẫy lấy một lần.

Nghi làm chi, mà ngại để làm chi?
Đã tin nhau đâu cần thề non nước
Đã yêu nhau sẽ một lòng sau trước
Vì tương lai chứ ai muốn xa nhau.

Tôi viết bài thơ này gửi đến MT2 nhưng cũng trong đó có cả những băn khoăn mà tôi đã hỏi dùm cô ấy, những băn khoăn của một người ở lại chờ tin của kẻ đi xa.
Chủ đề: Nhật ký của tôi, Thơ của tôi, Kỷ niệm cấp III, Mối tình hai,
Đang tải dữ liệu...