Đang tải dữ liệu...

Không đề 1

Ngày 18 tháng 7 năm 2008 0 bình luận Trương Chương Dương

Vẫn biết trước một ngày theo hẹn đến
Làm cho người rưng rức những niềm riêng
Lòng muốn nói mà lời chưa dám nói
Để một mình đưa tay hứng phượng rơi.

Em có nghe không? Tiếng nhạc lòng lên điệu
Xuyến xao nhiều khi xao xuyến niềm thương
Chỉ ngày mai mỗi đứa ở một phương
Nuối tiếc mãi niềm thương chưa kịp trọn.

Màu phượng thắm như máu nóng con tim
Rung rinh mãi, hoá vàng trong nắng hạ
Lời ly biệt nói ra mà thật lạ
Cũng nức lòng mà như thả hư vô.

Anh ơi nghe chăng? Tiếng ngân mùa hạ cuối?
Gió cũng buồn không thổi tận mùa thu
Lòng vẫn mãi mong có ngày gặp lại
Không chỉ một người ép cánh phượng vào thơ.

Tôi làm bài này khi chỉ còn một ngày nữa là kết thúc mùa thi, khi chỉ vài giờ nữa là chấm hết tuổi học trò. Hôm nay là ngày cuối cùng tôi còn gặp MT2 ở trường, bởi thi tốt nghiệp xong hôm trước thì vào buổi sáng sớm ngày hôm sau là tôi sẽ vào nam và bắt đầu con đường tiến vô đại học mà không cần chờ kết quả thi tốt nghiệp. Bởi thế hôm ấy là một ngày trọng đại đối với tôi, một ngày đầy những kỷ niệm khó lòng quên được.
Chủ đề: Nhật ký của tôi, Thơ của tôi, Kỷ niệm cấp III, Mối tình hai,
Đang tải dữ liệu...