Đêm 24, rạng sáng 25-10-1998
Mái trường xưa
Ghé qua thăm lại trường xưa,
Buồn nhìn bãi cỏ dưới trời mưa bay.
Trường xưa cây lá lay lay,
Giờ thành hoang phí, cỏ may chĩa trời.
Đêm 24-10-1998
Đọc lại thư
Nửa đêm ngồi đọc lại thư,
Đồng hồ cần mẫn nhắc: "Khuya lắm rồi!"
- Khuya thì mặc kệ, lôi thôi?
Bạn ta gửi đấy, ngươi đời biết chăng?
Đêm 24-10-1998
Thời gian
Thời gian cần mẫn trôi đi,
Phanh tay không có, chân rì cũng không.
Mỗi giây, mỗi phút, nỗi lòng,
Hỡi ai có phép cho đời ngừng trôi.
Đêm 24-10-1998
Thơ trong mơ. Mơ trong thơ.
Mười giờ vẫn hãy chưa khuya,
Ti vi ta tắt ta lùa bút thơ,
Còn thức mà cứ như mơ,
Mơ về nhiều thứ, bạn bè, thầy cô.
Đêm 24-10-1998
Đọc thư Nguyệt
Lá thư Nguyệt gửi, đọc nhiều lần.
Đi đi lại lại, mãi vẫn ưng.
Đọc rồi mà thấy như chưa đọc.
Bởi vì đọc mãi chữa chán đâu.
Đêm 24-10-1998
Không đề
"Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ;"
Cảnh đêm Bác nói sao không đúng.
Đêm tối vẫn hoàn lại tối đêm.
Đêm 24-10-1998
Khê đồng
(Tặng TTM Nhung)
"Thơ không hay nhưng tâm hồn ta đẹp,
Thư không hay nhưng ước vọng tràn đầy",
Những dòn ấy vẫn hoài ngây ngất,
Ở trong lòng tận cả trái tim sâu.
Đêm 24-10-1998
Hoá học hoá hỏng
(Gửi Hoá)
Tân, Tiến, Hoá hoá cứ lùi mãi nữa.
Học kiểu gì mà chỉ có một hai.
Hỡi em ơi! Học thế, đến ngày mai,
Lấy chữ gì để mà sinh sống.
Đêm 24-10-1998
Xui
Đầu năm xui quá là xui,
Điểm toàn sáu bảy, chín mười mất tăm.
Toán: thì gặm nát cả răng,
Anh: ngồi cắn bút đến thì bẹp luôn.
Thật là nước mắt mưa tuôn,
Trời tuôn mưa trước, ta đà buồn thôi.
Đêm 24-10-1998
Sợi tơ chẻ làm đôi
Năm nay sao thế hở trời ?!
Buồn không muốn học, chẳng ưa làm bài.
Bạn bè cất bước chia tay.
Sợi tơ đành phải chẻ đôi vì trời!
Đêm 24-10-1998
....!
Mong rằng mơ ước sẽ thành,
Mình và ... "ấy đấy" như điều ước mơ.
Cùng nhau qua khổ vượt đèo,
Ước mơ là sẽ ... sau này ... "ý" "kia".
Đêm 24-10-1998
Làm thơ
Mắt thì đã nhắm lại rồi,
Tay thời vẫn viết theo dòng mạch thơ.
Trên màn, dưới chiếu, giữa chăn,
Nằm trong êm ấm "lăn" tay đưa lời.
Đêm 24-10-1998
Ma!
Sột sà sột soạt. Há ma trơi!
Nằm im! Im nhé! Chớ cất lời!
Liếc ra xem thoáng, ma nơi ấy,
Hỡi chớ ma ơi! Cứ nằm im!
Đêm 24-10-1998
Quên tắt đèn
Đêm ngủ lại quên, chẳng tắt đèn,
Bỗng dưng tỉnh giấc, sực nhận ra,
Chỉ vì mải miết làm thơ quá,
Nên ngủ lúc nào cũng chẳng hay.
Đêm 24-10-1998
(1 giờ 25 phút ngày 25-10-1998)
Đêm nay không ngủ
Đêm nay chợp mắt tí là,
Một giờ rồi lại hai giờ trôi qua,
Sang canh gà đã gáy rồi,
Trời sao lâu sáng nằm chờ mỏi lưng.
Rạng sáng ngày 25-10-1998
Sắp sáng
Nằm đây cố lắng tai nghe,
Ôi đài đã nói mừng đà chiết bao.
Đài kia cất tiếng cất lời,
Tức là gần sáng, tức trời hết đêm.
Rạng sáng ngày 25-10-1998
Cố ngủ
Úp mặt vào tường cố ngủ thêm,
Thêm thì chẳng được muỗi ngoài chích cho.
Ngứa quá thôi lại quay vào,
Nằm chờ sáng vậy, chẳng cần ngủ thêm.
Rạng sáng ngày 25-10-1998
Nhớ lại tiết văn
Cô hoài say giảng bài văn,
Ta ngồi thơ thẩn chẳng cần lắng nghe.
Giấy kia cùng bút trên bàn,
Ta ngồi nhớ bạn chẳng buồn làm thơ.
Rạng sáng ngày 25-10-1998
6 giờ 12 phút ngày 25-10-1998
Ghé qua thăm lại trường xưa,
Buồn nhìn bãi cỏ dưới trời mưa bay.
Trường xưa cây lá lay lay,
Giờ thành hoang phí, cỏ may chĩa trời.
Đêm 24-10-1998
Đọc lại thư
Nửa đêm ngồi đọc lại thư,
Đồng hồ cần mẫn nhắc: "Khuya lắm rồi!"
- Khuya thì mặc kệ, lôi thôi?
Bạn ta gửi đấy, ngươi đời biết chăng?
Đêm 24-10-1998
Thời gian
Thời gian cần mẫn trôi đi,
Phanh tay không có, chân rì cũng không.
Mỗi giây, mỗi phút, nỗi lòng,
Hỡi ai có phép cho đời ngừng trôi.
Đêm 24-10-1998
Thơ trong mơ. Mơ trong thơ.
Mười giờ vẫn hãy chưa khuya,
Ti vi ta tắt ta lùa bút thơ,
Còn thức mà cứ như mơ,
Mơ về nhiều thứ, bạn bè, thầy cô.
Đêm 24-10-1998
Đọc thư Nguyệt
Lá thư Nguyệt gửi, đọc nhiều lần.
Đi đi lại lại, mãi vẫn ưng.
Đọc rồi mà thấy như chưa đọc.
Bởi vì đọc mãi chữa chán đâu.
Đêm 24-10-1998
Không đề
"Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ;"
Cảnh đêm Bác nói sao không đúng.
Đêm tối vẫn hoàn lại tối đêm.
Đêm 24-10-1998
Khê đồng
(Tặng TTM Nhung)
"Thơ không hay nhưng tâm hồn ta đẹp,
Thư không hay nhưng ước vọng tràn đầy",
Những dòn ấy vẫn hoài ngây ngất,
Ở trong lòng tận cả trái tim sâu.
Đêm 24-10-1998
Hoá học hoá hỏng
(Gửi Hoá)
Tân, Tiến, Hoá hoá cứ lùi mãi nữa.
Học kiểu gì mà chỉ có một hai.
Hỡi em ơi! Học thế, đến ngày mai,
Lấy chữ gì để mà sinh sống.
Đêm 24-10-1998
Xui
Đầu năm xui quá là xui,
Điểm toàn sáu bảy, chín mười mất tăm.
Toán: thì gặm nát cả răng,
Anh: ngồi cắn bút đến thì bẹp luôn.
Thật là nước mắt mưa tuôn,
Trời tuôn mưa trước, ta đà buồn thôi.
Đêm 24-10-1998
Sợi tơ chẻ làm đôi
Năm nay sao thế hở trời ?!
Buồn không muốn học, chẳng ưa làm bài.
Bạn bè cất bước chia tay.
Sợi tơ đành phải chẻ đôi vì trời!
Đêm 24-10-1998
....!
Mong rằng mơ ước sẽ thành,
Mình và ... "ấy đấy" như điều ước mơ.
Cùng nhau qua khổ vượt đèo,
Ước mơ là sẽ ... sau này ... "ý" "kia".
Đêm 24-10-1998
Làm thơ
Mắt thì đã nhắm lại rồi,
Tay thời vẫn viết theo dòng mạch thơ.
Trên màn, dưới chiếu, giữa chăn,
Nằm trong êm ấm "lăn" tay đưa lời.
Đêm 24-10-1998
Ma!
Sột sà sột soạt. Há ma trơi!
Nằm im! Im nhé! Chớ cất lời!
Liếc ra xem thoáng, ma nơi ấy,
Hỡi chớ ma ơi! Cứ nằm im!
Đêm 24-10-1998
Quên tắt đèn
Đêm ngủ lại quên, chẳng tắt đèn,
Bỗng dưng tỉnh giấc, sực nhận ra,
Chỉ vì mải miết làm thơ quá,
Nên ngủ lúc nào cũng chẳng hay.
Đêm 24-10-1998
(1 giờ 25 phút ngày 25-10-1998)
Đêm nay không ngủ
Đêm nay chợp mắt tí là,
Một giờ rồi lại hai giờ trôi qua,
Sang canh gà đã gáy rồi,
Trời sao lâu sáng nằm chờ mỏi lưng.
Rạng sáng ngày 25-10-1998
Sắp sáng
Nằm đây cố lắng tai nghe,
Ôi đài đã nói mừng đà chiết bao.
Đài kia cất tiếng cất lời,
Tức là gần sáng, tức trời hết đêm.
Rạng sáng ngày 25-10-1998
Cố ngủ
Úp mặt vào tường cố ngủ thêm,
Thêm thì chẳng được muỗi ngoài chích cho.
Ngứa quá thôi lại quay vào,
Nằm chờ sáng vậy, chẳng cần ngủ thêm.
Rạng sáng ngày 25-10-1998
Nhớ lại tiết văn
Cô hoài say giảng bài văn,
Ta ngồi thơ thẩn chẳng cần lắng nghe.
Giấy kia cùng bút trên bàn,
Ta ngồi nhớ bạn chẳng buồn làm thơ.
Rạng sáng ngày 25-10-1998
6 giờ 12 phút ngày 25-10-1998
Chủ đề:
Nhật ký của tôi,
Thơ của tôi,