Chiều bên bờ hồ
Nhìn xe ủi
Đứng nhìn xe, ủi nát lòng hồ,
Đầy căm phẫn, chẳng làm gì được,
"Hồ nước rộng mênh mông đầy cá?
Hỏi còn đâu chỗ "lá vàng rơi"?
8-9-1998
Ngắm
Hai xe ủi, chạy lăn nhăng lít nhít,
Chiếc chúc đầu, quay đít lại quay đi,
Không còn chỗ cho những bông súng nở,
Chẵng nơi nào, bằng phẳng thảm nền xanh.
8-9-1998
Xe húc
Hùng hục như trâu, húc cả ngày,
Lưỡi mày bằng sắt hoá ra hay!
Khen mày sức khoẻ, làm không mệt,
Ủi hết núi non lại ủi hồ.
8-9-1998
Mắc lầy
Khen ai khéo sắp mày phải đứng,
Loay hoay vẫn mãi cứ ở đây!
Nằm yên như gỗ giữa hồ lầy,
Bởi sao cứ phá hồ ngày ấy.
8-9-1998
Đứng nhìn xe, ủi nát lòng hồ,
Đầy căm phẫn, chẳng làm gì được,
"Hồ nước rộng mênh mông đầy cá?
Hỏi còn đâu chỗ "lá vàng rơi"?
8-9-1998
Ngắm
Hai xe ủi, chạy lăn nhăng lít nhít,
Chiếc chúc đầu, quay đít lại quay đi,
Không còn chỗ cho những bông súng nở,
Chẵng nơi nào, bằng phẳng thảm nền xanh.
8-9-1998
Xe húc
Hùng hục như trâu, húc cả ngày,
Lưỡi mày bằng sắt hoá ra hay!
Khen mày sức khoẻ, làm không mệt,
Ủi hết núi non lại ủi hồ.
8-9-1998
Mắc lầy
Khen ai khéo sắp mày phải đứng,
Loay hoay vẫn mãi cứ ở đây!
Nằm yên như gỗ giữa hồ lầy,
Bởi sao cứ phá hồ ngày ấy.
8-9-1998
Để cải tạo hồ thành khu vui chơi cho thiếu nhi, hai chiếc xe ủi được đưa đến san lòng hồ lại cho bằng phẳng, việc này tất nhiên không có gì đáng phàn nàn nhưng đối với tôi lúc đó thì chẵng thích thú gì bởi tôi thích một bờ hồ đẹp tự nhiên hơn là những lối xi măng vô hồn vô cảm.
Chủ đề:
Nhật ký của tôi,
Thơ của tôi,