Đang tải dữ liệu...

Lời thề cỏ may

Ngày 12 tháng 7 năm 2008 0 bình luận Trương Chương Dương
Lời thề cỏ may

Bài thơ này chính xác là được tôi "xào nấu" lại từ một bài thơ cùng tên của một tác giả khác, người yêu tôi khi ấy vốn cũng yêu thích thơ, và cô ấy nói rằng cô ấy rất thích bài "Lời thề cỏ may". Tuy nhiên tôi nói với cô ấy rằng bài thơ đó buồn quá, chàng trai trong bài thơ không đáng bị người ta phụ lòng như vậy. Nhưng Nguyệt lại nói với tôi rằng "Vậy D. hãy thay đổi kết cục của bài thơ đi, hãy cho chàng trai đó một tình yêu.", và thế là tôi chế lại bài thơ như thế này:

Làm sao quên được tuổi thơ,
Tuổi ngà tuổi ngọc, tuổi thời ban mai.
Thủa ấy tôi mới mười hai,
Còn em lên bảy, nhảy bay cả ngày.
Quần em dệt kín bông may,
Áo tôi đứt cúc, gió quay gió quần.
Tuổi thơ chân đất đầu trần,
Từ trên đồng ruộng em dần lớn lên.
Bây giờ xinh đẹp là em,
Cùng hương cùng cỏ, êm đềm ngày qua.
Quê xanh tôi phải chia xa,
Nay quay trở lại, em là ... xinh ghê!
Dáng em lướt bóng chiều quê,
Theo đường mòn lối, tôi về thăm em.
Gạp anh, nở nụ cười duyên,
"Anh...anh đấy hả?!..." Má em ửng hồng.
"Có chi em phải thẹn thùng,
Em ơi bạn cũ, ngại ngùng làm chi?"
Ngày xưa bước vội anh đi,
Nay quay lại gửi lời thề cỏ may.

4-1-1999


Còn đây là bài thơ "Lời thề cỏ may" mà Nguyệt thích:
 
Làm sao quên được tuổi thơ
Tuổi ngà tuổi ngọc tôi ngờ tuổi ai.
Thủa ấy tôi mới lên mười,
Còn em lên bảy theo tôi cả ngày
Quần em dệt kín bông may
Áo tôi đứt cúc, mực giây tím quần.
Tuổi thơ chân đất đầu trần,
Từ trong lấm láp em dần lớn lên.
Bây giờ xinh đẹp là em,
Em ra thành phố, quên dần tuổi thơ.
Về quê đợt phép vừa rồi,
Em tôi áo trắng, em tôi quần bò.
Gặp tôi em hỏi hững hờ
Anh không lấy vợ còn chờ đợi ai?
Em đi để lại chuỗi cười,
Trong tôi vỡ một khoảng trời pha lê
Trăng vàng đêm ấy bờ đê
Có người ngồi gỡ lời thề cỏ may.

Rất xin lỗi nhà thơ Phạm Công Trứ vì đã chế tác lại bài thơ này.
 
Chủ đề: Nhật ký của tôi, Thơ của tôi, Mối tình đầu,
Đang tải dữ liệu...