Gửi Gái
Đã là bạn thì suốt đời là bạn Chẳng như sông lúc cạn lúc đầy Khi lòng nầy đã không ưa kết bạn Thì chia tay cho sớm khỏi buồn dây ==================== ............................................ ==================== Đưa tay viết đôi dòng vĩnh biệt Dạ mông lung mà chẳng biết nghĩ sao Biết viết chi cho người ta hiểu được Phải nói gì cho ai khỏi buồn đau. |
Đây không hẳn là bài thơ, đây đúng ra là trích 4 câu đầu tiên và 4 câu cuối cùng trong lá thư mà tôi gửi cho Gái, một trong người bạn của tôi trong những ngày đầu học lớp 10. Tôi không chủ động làm quen cô ấy mà chỉ là đi giải quyết một số rắc rối do những người bạn của tôi gây ra, Gái học lớp kế lớp của tôi, tôi không biết về cô ấy bởi vốn bản tính ít giao du với bạn ngoài lớp nhưng cô ấy thì biết nhiều về tôi, một số người bên lớp đó đã mạo danh tôi và viết thư làm quen với cô ấy, tất nhiên là cô nàng dính câu ngay vì vốn đã muốn làm quen với tôi từ trước, tôi hoàn toàn không biết chuyện này cho đến khi một người bạn cùng lớp của tôi thắc mắc tại sao tôi làm quen rồi mà trên lớp còn hờ hững với Gái vậy, lúc đó tôi mới nhận ra mình là nạn nhân của một trò đùa xưa như trái đất, và buộc phải nhảy vào để giúp Gái hiểu là tôi hoàn toàn không có chủ ý làm quen, nhất là khi tôi biết rằng cô ấy rất thích tôi thì việc làm quen là càng không thể bởi tôi không muốn cô ấy dấn sâu vào chuyện này. Đây là lần đầu tiên mà tôi cảm thấy có lỗi đối với một người con gái, dẫu rằng chúng tôi chỉ là bạn của nhau có vài ngày.
Chủ đề:
Nhật ký của tôi,
Thơ của tôi,