Đang tải dữ liệu...

Về thăm trường cũ (*)

Ngày 17 tháng 7 năm 2008 0 bình luận Trương Chương Dương

Bảy năm rồi thầy nhỉ!
Thế mà em chưa một chuyến về thăm
Chắc trường cũ vẫn còn cây phượng nhỏ
Nơi ngày xưa em bị phạt dưới cờ.

Thầy nhớ không thầy!
                  Ngày ấy trời mưa.
Em nhác học bị đuổi ra ngoài lớp
Thầy giận dữ mà vẫn ân cần nhắc:
"Ngồi đây em. Ra ngoài ấy trời mưa."

Em vẫn nhớ vào ngày hai mươi ấy
Bỏ đi chơi mà không ghé thăm thầy
Em giận dỗi vì do thầy đánh
Tới hai roi! Đau lắm, thầy ơi!

Thầy biết không thầy!
                  Tay em run khi viết những vần thơ.
Khi nhớ lại những ngày xa xôi đó.
Cũng khi ấy là năm cuối cấp
Biết chi mô! Nhặt cánh phượng mà vui.

Tôi viết bài thơ này kính tặng thầy Mua, người đã dạy tôi đầu năm lớp 5. Tôi chỉ thuộc lớp của thầy làm chủ nhiệm khoảng nửa năm nhưng chừng đó thời gian cũng đủ khiến một đứa trẻ như tôi có nhiều những điều đáng nhớ. Hồi đó dẫu thành tích học tập của tôi không thua kém bất kỳ ai trong lớp nhưng bù lại tôi cũng là đứa trẻ quậy phá và ham chơi nhất trong trường, tôi cũng thường xuyên không chịu làm bài tập về nhà vào tập đàng hoàng nên dù lên bảng làm được đầy đủ những bài thầy yêu cầu nhưng tôi cũng là học sinh thường xuyên bị đuổi ra khỏi lớp nhất vì tội không làm bài tập. Hồi đó với suy nghĩ của một đứa trẻ con miệng còn hơi sữa thì tôi giận thầy ghê gớm vào mỗi lần như vậy. Chỉ cho đến khi tôi thực sự hiểu những điều tốt đẹp ở thầy thì tôi đã không còn cơ hội để gặp lại người thầy đáng kính đó thêm một lần nào nữa.

Ghi chú:
  • Nhác: Lười
  • Biết chi mô: Biết gì đâu, không biết gì
Chủ đề: Nhật ký của tôi, Thơ của tôi, Kỷ niệm cấp III,
Đang tải dữ liệu...