Tình đơn phương (*)
Thật là khổ phải không bạn nhỉ? Khi yêu người mà người chẳng yêu ta! Phải lặng lẽ, âm thầm, sợ sệt Dạ bồn chồn, yêu mà chẳng dám thương. Vui vẻ quá sợ người ta phật ý Lỡ vô tình... chắc chi giữ tình thân! Cứ nghĩ mãi, suy đi và tính lại Yêu làm chi mà sao vẫn cứ yêu? Phải không bạn! Khi yêu thì khổ nhỉ! "Mấy khi yêu mà chắc đã được yêu" Người ta ấy cứ âm thầm lặng lẽ, Làm sao hay tình cảm tận đáy lòng! Phải không bạn! Những gì mình nói, Là mình hay, mình biết và yêu. Vô tư nhé! Cứ cười đùa vui vẻ. Dành nửa trái tim này yêu bè bạn thầy cô. |
Đây là bài thơ thất tình nhưng tôi viết không phải để cho tôi. Tôi chưa bao giờ dám đưa bài thơ này cho người mà tôi nhắn gửi bởi điều đó sẽ khiến cho cô ấy tưởng rằng tôi chỉ muốn đùa cợt trên nỗi buồn của người khác mà thôi. Tôi cũng sẽ không bao giờ dám nhắc tên người con gái ấy lên đây vì không gì xấu xa hơn nếu tôi làm như vậy. Dù sao thì chúng tôi cũng đã từng có những kỷ niệm đẹp thời còn học chung lớp, đó là những điều không dễ gì quên được.
Chủ đề:
Nhật ký của tôi,
Thơ của tôi,
Kỷ niệm cấp III,