Đang tải dữ liệu...

Tặng Nguyệt

Ngày 13 tháng 7 năm 2008 0 bình luận Trương Chương Dương
Cơn gió mãi bay về nơi xa tít
Cuốn mây buồn về với biển khơi
Đưa lòng anh lên đến hết khung trời
Cho trăng khỏi băn khoăn khi mây lặng.

Em có biết khi em là trăng sáng
Anh ước làm chú cuội - gốc cây đa
Anh muốn bay lên với chị Hằng Nga
Nhưng em hỡi! Anh không hề có cánh.

Trong những lúc trăng đi qua biển vắng
Anh muốn làm cơn sóng để dâng cao
Sóng cuộn mình tiến đến những vì sao
Nhưng em hỡi! Sóng lại rơi vào biển lặng!

Anh chỉ ước vào một ngày có nắng
Em là em, và em chỉ là em
Không phải trăng cũng chẳng phải chị Hằng
Cho anh khỏi ước mơ khi muốn gặp.
Chủ đề: Nhật ký của tôi, Thơ của tôi, Mối tình đầu,
Đang tải dữ liệu...