Đang tải dữ liệu...

Tập thơ của Diệu Linh - Kỷ niệm - Trích đoạn một entry trên blogs của Diệu Linh

Ngày 2 tháng 11 năm 2008 0 bình luận Trương Chương Dương
Nơi sân trường phượng chẳng hồng mặt đất
Chỉ lòng ta kỷ niệm mãi hồng tươi

Kỷ niệm ngủ quên rồi bỗng chốc lại thức giấc. Tự nhiên muốn chia sẻ góc nhỏ ký ức ngày xưa. Từng một thời mơ mộng, lãng mạng, nhạy cảm với cả tếng cười giòn tan trong gió, với những chuyện tình trên phim và cả của tụi bạn rồi lắng lại, nghe, hiểu và làm thơ. Thơ là của tui mà tình của người khác (đa số ). Buồn cười không?


Bài thơ đầu tiên tui muốn chia sẻ với mọi người là bài "Gửi sắc hương" - Bài tui yêu thích nhất. Đây cũng là bài thơ gắn liền với một kỷ niệm đặc biệt vì rơi trúng vào một dịp đặc biệt. Vào ngày đó tháng đó năm đó, cô giáo dạy Anh văn của tui-một người rất yêu văn và rất yêu thơ đưa ra cá cược giữa tui với ông đối thủ văn chương của tui-Kiếng cận: "Ai làm một bài thơ về ngày 8/3 hay hơn cô sẽ có thưởng". Một trò chơi thú vị vì đúng sở thích của bọn tui. Một tuần trôi qua mà với tui, tình hình vẫn dậm chân tại chỗ. Ông Kiến cận ngày mô cũng réo:

-"Mần chưa?"
- Từ từ. Để có cảm hứng đã nờ."


Rồi cũng đến ngày đáo hạn, sáng đó tui dậy thiệt sớm để ngẫm nghĩ, để thả hồn lan man. Ha'ha' và bài thơ ni đã ra đời sau mấy tiếng đồng hồ thai nghén.
Gửi sắc hương
Nếu Thượng đế sinh Eva trước nhỉ
Thì loài hoa nào được trên đời.
Nếu Thượng đế không sáng tạo ra Người
Thì Adam sống hoài vô nghĩa.

Ai có biết chuyện một nghìn đêm lẻ
Đóa hoa nào chế ngự trái tim đen
Chen vào giữa muôn nghìn cạm bẫy
Một tiểu thư trong sáng tựa tiên trời.

Với ngàn năm Đất nước tự phôi thai
Mà Vọng Phu kia đời đời không chuyển đổi
Mặc mưa gió đã hờn ghen giận dỗi
Mắt ai nhìn ra biển ngóng chờ ai.

Lại xanh ngời trước mặt biển cuồng phong
Bao giông tố gào lên dọa dẫm
Mà khao khát trong lòng em cháy bỏng
Vương quốc yêu thương muốn đến tận cùng.

Anh ngẩn ngơ tìm một nữa đời anh
Mong trái táo được vẹn tròn trái táo
Bao gian khó không sờn lòng quản ngại
Khám phá tim em để hiểu chính mình.

Phái đẹp tôn vinh bao đời rồi em biết
Yếu ớt thế thôi nhưng sức mạnh lạ kỳ
Chính liễu yếu đã làm nên sử sách
Chỉ mắt nhìn lòng ta nổi bão giông.

Anh khao khát tìm em vì lòng em khao khát
Mũi tên thần trao đã định sẵn em rồi.

Nếu hoa là hương sắc của trời
Thì em làm đời này có nghĩa.
Chẳng cần chi xa vời huyền hão
Thán phục em anh trong gần gũi đời thường.

Nàng Âu Cơ sinh bọc trứng nên người
Em cũng cho anh biết mình tồn tại
Bàn tay nhỏ bao ngày ngày chăm chỉ
Lo lắng cho anh và nuôi nấng con thơ.

Trên chúng mình, em yêu dấu ơi!
Mẹ sinh ra ta phải muôn vời đau đớn
Giọt máu tách đôi hòa vào dòng cuộn đỏ
Tim mẹ, tim con quyến luyến mãi không dời.

Lòng mẹ thầm vui khi con mình khôn lớn
Lo lắng con thơ vuột khỏi tay mình
"Mãi con nhé bé trong lòng mẹ
Để mẹ chở che, là tiên nữ lòng con".

- "Năm tháng trôi đi mẹ đừng buồn lo nữa
Con lớn khôn lên nhưng bé bỏng bên Người
Trưởng thành đó nhưng mẹ ơi khờ dại
Trong lòng mẹ yêu thương tình mẫu tử lạ thường.

Đâu chỉ lễ em ơi ngày qua lại
Tặng trái tim anh chung thủy, chân thành.
Và mẹ nữa, thiêng liêng tình mẫu tử
Dâng lên Người lòng hiếu tử của con thơ.

Cuối cùng hai đứa tui đều được cô tặng quà. Bài Kiếng cận hay dễ sợ và đã được chọn đọc trước trường. Cô giáo nói: "Ngày phụ nữ nên để con trai tặng ý nghĩa hơn". (Chắc an ủi tui đây)
Chủ đề: Kỷ niệm cấp III, Thơ sưu tầm, Thơ của Diệu Linh,
Đang tải dữ liệu...