Tập thơ của Diệu Linh - Giấc mơ
Trời hôm nay bỗng nổi cơn giông Để em thấy lòng mình sao trống trải Đã bao lần dằn lòng mình lại Em tự thấy rằng yếu đuối trái tim non. Đã bao lần em muốn nói lời xa Mà sao cứ ngập ngừng không thể nói Hay tại bởi lòng em còn bối rối? Cũng chỉ vì em sợ mất anh. Cái đang có tuy còn đang bé nhỏ Vẫn đủ làm em thấy ấm áp lòng thơ. Sao thời gian chẳng để em yên? Cứ níu kéo anh dần xa em mãi Để em thấy lòng mình thêm tê tái Có phải rằng ta đã mất nhau? Em muốn quên những xao xuyến trong lòng Muốn chẳng có những gì em đang có Hay muốn anh cứ mãi là ngày xưa. Kỷ vật đây lòng em còn nuối tiếc Vẫn phải dứt lòng trả lại nơi nao Nó-hình ảnh của một thời quá khứ Kỷ niệm xưa cố giấu tận đáy lòng. Nhận anh nhé! Giữ gìn xin cẩn thận Để mỗi lần thấy nó nhớ đến em. Hãy xem đây là giấc mộng xa rồi Là giấc mơ, là thiên đường ta ước Mà em là một bông hoa bé nhỏ Nhả hương vào để thấm mãi hồn ai. |
Trích đoạn đi kèm bài thơ được viết bởi Diệu Linh:Rất nhiều người không tin rằng tui làm thơ tình từ sự tưởng tượng, từ những lắng đọng, cảm và hiểu tình yêu của bạn bè. Cô bạn tui cũng rứa. Nó khăng khăng rằng không thể làm thơ nếu đó không phải là nỗi lòng thực sự của mình. Tui đã thách...thách nó đặt ra hoàn cảnh để tui làm thơ-sẽ là một bài thơ chứa chan tâm trạng của người trong cuộc. Nó đã thách tui làm thơ về chính nó. Chả là cô nàng muốn chia tay người yêu mà. Cuối cùng thì bài thơ này đã ra đời-và sau đó hình như đã được chép vào lá thư chia tay của nó.
Chủ đề:
Kỷ niệm cấp III,
Thơ sưu tầm,
Thơ của Diệu Linh,