Tập thơ của Diệu Linh - 7
Ngồi mơ mộng - hồn em lãng đãng Anh là ai - Người chưa biết bao giờ Mắt anh buồn, liệu có nghĩ đến em Người yêu bé, tương lai sẽ gặp. Bởi duyên phận - ông trời chia cắt Đến bây giờ ta chẳng biết mặt nhau Em luôn thích cãi lộn với bạn bè Liệu anh có cho em là tinh quái Mọi người đặt biệt danh là phù thuỷ Em buồn ghê nhưng chẳng biết làm sao Em cũng muốn dịu dàng như người khác Nhẹ nhàng bên anh, giận dỗi làm phiền Để anh nhìn với cặp mắt thương yêu Rồi nói khẽ! Trời, yêu ghê - cô bé. |
Đây là bài thơ làm theo chủ đề "Gửi người yêu tương lai" mà tôi và Linh cùng làm với nhau, yêu cầu đặt ra là viết một bài thơ tặng cho người yêu với điều kiện đó phải là người yêu trong tương lai, một người chưa gặp bao giờ. Linh thì làm bài này còn tôi thì làm bài "Gửi người yêu chưa gặp", bạn có thể đọc bài này ở đây.
Đính chính một chút nhé, tôi chưa thấy ai gọi Linh là phù thuỷ cả, cô ấy cũng thuộc mẫu người hiền và nhẹ nhàng (theo nhìn nhận của riêng tôi) chứ không giống với cái tôi ở trong bài thơ trên cho lắm. Tôi cũng không rõ tại sao Linh lại viết về bản thân như thế.
Chủ đề:
Kỷ niệm cấp III,
Thơ sưu tầm,
Thơ của Diệu Linh,