Tập thơ của Diệu Linh - Người ơi!
Em sợ lắm nỗi cô đơn vắng lặng Sợ lẻ loi trong ám ảnh không cùng Sợ phải chết một phần hồn lỡ gửi Sợ mất người phải ngậm đắng tội thân. Biết lắm chứ tin tưởng là hạnh phúc Yêu nhau rồi tất phải thủy chung. Cùng mộng tưởng xây thành trì kiên định Dựng lâu đài vinh ước một tình yêu. Tự hỏi nhỏ: Sao lòng em kỳ lạ? Hờn ghen nhiều. Có ích kỷ quá không? Ghét anh lắm khi cười không ngắm hướng Khi nhìn người đó không phải là em. Như lắm lúc người không thương em nữa Gặp nhau mà chẳng thấy cười vui. Ghét nhiều thế mà lòng em thương lạ Bóng hình người sao mãi giấu tim em |
Chủ đề:
Kỷ niệm cấp III,
Thơ sưu tầm,
Thơ của Diệu Linh,